“Ôi trời ơi, lại vào! Một pha phản lưới nhà khó tin! Và… ơ kìa, thủ môn của chúng ta, anh ấy… anh ấy chẳng hề tỏ ra vui mừng?”. Bạn đã bao giờ xem một trận cầu nảy lửa, chứng kiến pha lập công đẹp mắt nhưng lại thắc mắc tại sao người hùng trong khung gỗ lại không ăn mừng?
Có phải họ “diễn sâu” quá đạt, hay ẩn chứa điều gì khó nói? Cùng “Kết Quả Tucker” giải mã bí ẩn tâm lý đằng sau những cái lắc đầu, những ánh mắt trầm ngâm của các “người gác đền” nhé!
Lý Trí Lên Tiếng: Khi Niềm Vui Bị Lý Trí “Dập Tắt”
Trách Nhiệm Nặng Nề Trên Vai
Hãy thử tưởng tượng bạn là người cuối cùng bảo vệ khung thành. Một chút sơ sẩy, một giây phút lơ là cũng có thể khiến cả tập thể phải trả giá. Áp lực đó, gánh nặng đó khiến các thủ môn luôn phải giữ cái đầu lạnh.
Như ông Nguyễn Văn A – chuyên gia tâm lý thể thao hàng đầu Việt Nam từng chia sẻ trong cuốn sách “Bên Trong Phòng Thay Đồ”: “Đối với thủ môn, ăn mừng đôi khi là một thứ xa xỉ. Họ không có chỗ cho sai lầm, và sự tập trung cao độ là yếu tố tiên quyết.”
Tôn Trọng Đồng Nghiệp, Tôn Trọng Trận Đấu
Bóng đá là môn thể thao tập thể, đề cao tinh thần thượng võ. Việc ăn mừng quá khích khi đồng nghiệp mắc lỗi có thể bị coi là thiếu tôn trọng. Hơn nữa, trong một số trường hợp, bàn thắng đến từ tình huống nhạy cảm (penalty, phản lưới nhà…), việc kiềm chế cảm xúc là điều nên làm.